Đồng Nai: Tính phi logic trong công văn phản hồi báo chí của Chi cục Quản lý thị trường
Đăng lúc: 2025-12-05 19:45:22
|
Bởi: admin
|
Lượt xem: 9
|
Chuyên mục: Tin 24h
(CHG) Công văn số 635/QLTT-TCHC do ông Chi cục trưởng, Chi cục Quản lý thị trường (QLTT) tỉnh Đồng Nai Nguyễn Văn Phúc ký ngày 03/12/2025 gửi Tạp chí CHG, đồng thời gửi UBND tỉnh và nhiều sở, ngành liên quan, đang đặt ra những vấn đề đáng quan ngại về tính lôgic, tính khoa học và mức độ liêm chính hành chính trong phản hồi thông tin báo chí.
Công văn số 635/QLTT-TCHC ngày 3/12/2025 của Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Đồng Nai về việc phản hồi thông tin về bài viết của Tạp chí Điện tử Kỹ thuật Chống hàng giả và Gian lận thương mại.Dấu hiệu của sự “điêu ngoa” đời thường
Công văn phản hồi báo chí vốn là bộ phận cấu thành cơ bản của cơ chế trách nhiệm giải trình trong quản trị nhà nước. Nó không chỉ là một thao tác thủ tục, mà còn thể hiện trình độ pháp lý, chuẩn mực đạo đức công vụ và sự tôn trọng nguyên tắc thượng tôn pháp luật của cơ quan ban hành. Vì vậy, công văn của Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai cần được đặt dưới các tiêu chí: tính logic, tính trung thực, tính nhất quán và tính đầy đủ… theo yêu cầu của hoạt động quản lý nhà nước. Tuy nhiên, khi đối chiếu nội dung văn bản với diễn biến thực tế và bằng chứng do phóng viên cung cấp, hàng loạt điểm bất hợp lý đã bộc lộ, phản ánh dấu hiệu vi phạm chuẩn mực hành chính và nguyên tắc khách quan.
Trước hết, trong công văn, Chi cục QLTT khẳng định đã tiếp nhận đầy đủ thông tin do Tạp chí CHG cung cấp, đã chỉ đạo các đội nghiệp vụ xác minh và “xử lý nghiêm”. Nhưng theo báo cáo giải trình của phóng viên và các tài liệu phóng viên cung cấp, Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai hoàn toàn không có động thái phối hợp, không trao đổi thông tin, không phản hồi yêu cầu làm việc, thậm chí phớt lờ những nội dung do phóng viên của Tạp chí CHG chuyển tới.
Trong công tác hành chính, việc tuyên bố “đã xử lý” nhưng lại thiếu hoàn toàn tương tác với chủ thể cung cấp thông tin là biểu hiện rõ nét của hành vi né tránh trách nhiệm giải trình. Một quy trình được công bố là “đầy đủ” nhưng không có bất kỳ minh chứng tương tác hoặc phản hồi thì không thể được xem là minh bạch hoặc khoa học.
Trước đó, công văn 423/QLTT-TCHC do ông Chi cục trưởng Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai Nguyễn Văn Phúc ký và gửi Tạp chí CHG chứa đựng nội dung quy kết cá nhân đối với phóng viên Phạm Tuấn Anh với cáo buộc: “Lớn tiếng la lối, có hành vi doạ nạt, đe doạ đối với công chức nữ tại bộ phận văn thư gây ảnh hưởng đến sức khoẻ tinh thần của công chức nữ tại đơn vị và ảnh hưởng đến công tác chuyên môn của đơn vị…”. Đây là cáo buộc nghiêm trọng, có khả năng gây tổn thương danh dự nghề nghiệp và ảnh hưởng trực tiếp đến hoạt động báo chí. Tuy nhiên, Chi cục không đưa ra bất kỳ bằng chứng pháp lý nào: không biên bản, không kết luận của cơ quan chức năng, không hình ảnh ghi nhận nội bộ.
Công văn phản hồi báo chí vốn là bộ phận cấu thành cơ bản của cơ chế trách nhiệm giải trình trong quản trị nhà nước. Nó không chỉ là một thao tác thủ tục, mà còn thể hiện trình độ pháp lý, chuẩn mực đạo đức công vụ và sự tôn trọng nguyên tắc thượng tôn pháp luật của cơ quan ban hành. Vì vậy, công văn của Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai cần được đặt dưới các tiêu chí: tính logic, tính trung thực, tính nhất quán và tính đầy đủ… theo yêu cầu của hoạt động quản lý nhà nước. Tuy nhiên, khi đối chiếu nội dung văn bản với diễn biến thực tế và bằng chứng do phóng viên cung cấp, hàng loạt điểm bất hợp lý đã bộc lộ, phản ánh dấu hiệu vi phạm chuẩn mực hành chính và nguyên tắc khách quan.
Trước hết, trong công văn, Chi cục QLTT khẳng định đã tiếp nhận đầy đủ thông tin do Tạp chí CHG cung cấp, đã chỉ đạo các đội nghiệp vụ xác minh và “xử lý nghiêm”. Nhưng theo báo cáo giải trình của phóng viên và các tài liệu phóng viên cung cấp, Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai hoàn toàn không có động thái phối hợp, không trao đổi thông tin, không phản hồi yêu cầu làm việc, thậm chí phớt lờ những nội dung do phóng viên của Tạp chí CHG chuyển tới.
Trong công tác hành chính, việc tuyên bố “đã xử lý” nhưng lại thiếu hoàn toàn tương tác với chủ thể cung cấp thông tin là biểu hiện rõ nét của hành vi né tránh trách nhiệm giải trình. Một quy trình được công bố là “đầy đủ” nhưng không có bất kỳ minh chứng tương tác hoặc phản hồi thì không thể được xem là minh bạch hoặc khoa học.
Trước đó, công văn 423/QLTT-TCHC do ông Chi cục trưởng Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai Nguyễn Văn Phúc ký và gửi Tạp chí CHG chứa đựng nội dung quy kết cá nhân đối với phóng viên Phạm Tuấn Anh với cáo buộc: “Lớn tiếng la lối, có hành vi doạ nạt, đe doạ đối với công chức nữ tại bộ phận văn thư gây ảnh hưởng đến sức khoẻ tinh thần của công chức nữ tại đơn vị và ảnh hưởng đến công tác chuyên môn của đơn vị…”. Đây là cáo buộc nghiêm trọng, có khả năng gây tổn thương danh dự nghề nghiệp và ảnh hưởng trực tiếp đến hoạt động báo chí. Tuy nhiên, Chi cục không đưa ra bất kỳ bằng chứng pháp lý nào: không biên bản, không kết luận của cơ quan chức năng, không hình ảnh ghi nhận nội bộ.
Công văn số 423/QLTT-TCHC ngày 10/10/2025 của Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Đồng Nai có dấu hiệu vu khống, xúc phạm danh dự nhà báo, phóng viên Tạp chí điện tử Kỹ thuật Chống hàng giả và Gian lận thương mại.Ngược lại, video do phóng viên giải trình toàn bộ quá trình đến chuyển thông tin tại phòng văn thư của Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai lại cho thấy không có hành vi gây rối hoặc cản trở hoạt động công vụ. Bên cạnh đó, video giải trình lại cho thấy tại phòng văn thư, nữ công chức văn thư của đơn vị này lại không thực hiện mặc đồng phục của ngành.
Việc đưa ra một cáo buộc nặng nề đối với phóng viên của Tạp chí CHG nhưng không có chứng cứ cụ thể, có dấu hiệu của sự “điêu ngoa” đời thường, là biểu hiện của suy diễn chủ quan, thậm chí có dấu hiệu vu khống. Đối với một cơ quan thuộc hệ thống thực thi pháp luật thị trường, sự tùy tiện như vậy là trái chuẩn mực khoa học hành chính và có thể làm suy giảm niềm tin của xã hội vào tính liêm chính của cơ quan quản lý.
Tiếp theo, sự phi logic còn thể hiện trong việc Chi cục yêu cầu Tạp chí CHG xác minh tư cách phóng viên, trong khi chính cơ quan này đã từng nhiều lần làm việc với phóng viên Phạm Tuấn Anh, tiếp nhận thông tin từ người này và có video ghi lại quá trình xuất trình giấy tờ. Việc một cơ quan vừa thừa nhận đã tiếp nhận và xử lý thông tin do phóng viên cung cấp nhưng lại yêu cầu “xác minh xem có phải phóng viên thật hay không” là nghịch lý pháp lý rõ rệt. Điều này phản ánh sự thiếu thống nhất trong quản lý thông tin nội bộ và kỳ vọng về một quy trình hành chính chuẩn hóa dường như chưa được đảm bảo.
Thiếu dẫn chứng doanh nghiệp vi phạm?
Công văn cũng viện dẫn những con số về tổng số vụ kiểm tra, số tiền xử phạt và số hàng hóa vi phạm bị tịch thu, trong đó hàm ý có phần kết quả xuất phát từ nguồn tin của CHG. Tuy nhiên, văn bản lại không đính kèm bất kỳ phụ lục danh sách cơ sở vi phạm nào, không công khai tên các đơn vị bị kiểm tra, không mô tả hành vi vi phạm. Trong quản trị công hiện đại, các số liệu tổng hợp không thể thay thế nghĩa vụ công khai danh tính cơ sở vi phạm nhằm bảo vệ người tiêu dùng và đảm bảo tính minh bạch. Việc sử dụng số liệu không kèm minh chứng dễ tạo cảm giác bao biện, thậm chí làm lệch hướng dư luận khi không trả lời trọng tâm các vấn đề báo chí phản ánh.
Đáng chú ý hơn, trong phần đề cập đến việc Công an phường Tam Hiệp làm việc, công văn mô tả quy trình xác minh dường như chỉ diễn ra với nhân viên nội bộ Chi cục, mà không làm việc với phóng viên, người bị nêu đích danh trong cáo buộc “gây rối”. Điều này đặt ra nghi vấn về tính khách quan: tại sao cơ quan công an không thu thập chứng cứ, tài liệu từ phóng viên của Tạp chí CHG? Báo cáo gửi công an có đầy đủ nội dung hay có khả năng bị diễn giải một chiều? Một quá trình xác minh thiếu tính đa nguồn sẽ không bảo đảm giá trị pháp lý cũng như giá trị khoa học của kết luận.
Một nội dung khác cần lưu ý là sự không tương xứng giữa số lượng cơ sở kinh doanh được phản ánh và kết quả xử lý mà Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai báo cáo. Thực tế thị trường mà tạp chí CHG đón nhận từ người tiêu dùng cho thấy nhiều điểm kinh doanh hàng hóa không rõ nguồn gốc, nhưng kết quả xử lý bị cho là “nhỏ giọt”, khó tương thích với những gì đang diễn ra thực tế tại đây. Điều này làm dấy lên những câu hỏi chính đáng: các cơ sở bị người tiêu dùng phản ánh hiện còn hoạt động hay đã di chuyển? Việc kiểm tra có được tiến hành đầy đủ hay chỉ mang tính hình thức? Có hay không dấu hiệu can thiệp hoặc tác động từ bên ngoài khiến kết quả xử lý không tương xứng với thực trạng? Những khoảng trống này cần được làm rõ để bảo đảm tính liêm chính trong hoạt động kiểm tra thị trường.
Từ các phân tích trên, bài báo kiến nghị Tỉnh ủy Đồng Nai, UBND tỉnh Đồng Nai, Thanh tra tỉnh, Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch và đặc biệt là Sở Công Thương cần khẩn trương kiểm tra trách nhiệm của người đứng đầu Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai, bao gồm ông Nguyễn Văn Phúc, Chi cục trưởng, người ký công văn; đồng thời làm rõ trách nhiệm của lãnh đạo Sở Công Thương với tư cách là cơ quan quản lý trực tiếp. Việc kiểm tra cần tập trung vào các nội dung trọng tâm: quy trình xử lý thông tin báo chí có tuân thủ pháp luật hay không; có hay không hành vi quy kết thiếu căn cứ hoặc báo cáo sai lệch; có hay không dấu hiệu bao che, bỏ lọt hoặc tiếp tay cho cơ sở vi phạm; và mức độ thực hiện trách nhiệm giải trình của các cá nhân, tổ chức có liên quan.
Một nền hành chính minh bạch trước hết phải đảm bảo rằng mọi công văn phản hồi báo chí được ban hành dựa trên sự trung thực thông tin, tính đầy đủ chứng cứ và sự tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc pháp quyền. Vụ việc này, vì vậy, là cơ hội để bộ máy công quyền Đồng Nai rà soát lại chuẩn mực hành chính, củng cố cơ chế kiểm soát nội bộ và khẳng định cam kết về liêm chính công vụ trong bối cảnh xã hội ngày càng đòi hỏi sự minh bạch và trách nhiệm giải trình cao hơn.
Công văn do Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Đồng Nai gửi Tạp chí CHG cùng UBND tỉnh và các sở, ngành liên quan đặt ra nhiều vấn đề về tính lôgic, tính khoa học và sự liêm chính hành chính trong phản hồi thông tin báo chí. Những bất nhất giữa tuyên bố và hành vi thực tế, dấu hiệu quy kết thiếu chứng cứ và cách thức xử lý thông tin không minh bạch đòi hỏi phải được phân tích, đánh giá một cách khách quan và khoa học.
Việc đưa ra một cáo buộc nặng nề đối với phóng viên của Tạp chí CHG nhưng không có chứng cứ cụ thể, có dấu hiệu của sự “điêu ngoa” đời thường, là biểu hiện của suy diễn chủ quan, thậm chí có dấu hiệu vu khống. Đối với một cơ quan thuộc hệ thống thực thi pháp luật thị trường, sự tùy tiện như vậy là trái chuẩn mực khoa học hành chính và có thể làm suy giảm niềm tin của xã hội vào tính liêm chính của cơ quan quản lý.
Tiếp theo, sự phi logic còn thể hiện trong việc Chi cục yêu cầu Tạp chí CHG xác minh tư cách phóng viên, trong khi chính cơ quan này đã từng nhiều lần làm việc với phóng viên Phạm Tuấn Anh, tiếp nhận thông tin từ người này và có video ghi lại quá trình xuất trình giấy tờ. Việc một cơ quan vừa thừa nhận đã tiếp nhận và xử lý thông tin do phóng viên cung cấp nhưng lại yêu cầu “xác minh xem có phải phóng viên thật hay không” là nghịch lý pháp lý rõ rệt. Điều này phản ánh sự thiếu thống nhất trong quản lý thông tin nội bộ và kỳ vọng về một quy trình hành chính chuẩn hóa dường như chưa được đảm bảo.
Thiếu dẫn chứng doanh nghiệp vi phạm?
Công văn cũng viện dẫn những con số về tổng số vụ kiểm tra, số tiền xử phạt và số hàng hóa vi phạm bị tịch thu, trong đó hàm ý có phần kết quả xuất phát từ nguồn tin của CHG. Tuy nhiên, văn bản lại không đính kèm bất kỳ phụ lục danh sách cơ sở vi phạm nào, không công khai tên các đơn vị bị kiểm tra, không mô tả hành vi vi phạm. Trong quản trị công hiện đại, các số liệu tổng hợp không thể thay thế nghĩa vụ công khai danh tính cơ sở vi phạm nhằm bảo vệ người tiêu dùng và đảm bảo tính minh bạch. Việc sử dụng số liệu không kèm minh chứng dễ tạo cảm giác bao biện, thậm chí làm lệch hướng dư luận khi không trả lời trọng tâm các vấn đề báo chí phản ánh.
Đáng chú ý hơn, trong phần đề cập đến việc Công an phường Tam Hiệp làm việc, công văn mô tả quy trình xác minh dường như chỉ diễn ra với nhân viên nội bộ Chi cục, mà không làm việc với phóng viên, người bị nêu đích danh trong cáo buộc “gây rối”. Điều này đặt ra nghi vấn về tính khách quan: tại sao cơ quan công an không thu thập chứng cứ, tài liệu từ phóng viên của Tạp chí CHG? Báo cáo gửi công an có đầy đủ nội dung hay có khả năng bị diễn giải một chiều? Một quá trình xác minh thiếu tính đa nguồn sẽ không bảo đảm giá trị pháp lý cũng như giá trị khoa học của kết luận.
Một nội dung khác cần lưu ý là sự không tương xứng giữa số lượng cơ sở kinh doanh được phản ánh và kết quả xử lý mà Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai báo cáo. Thực tế thị trường mà tạp chí CHG đón nhận từ người tiêu dùng cho thấy nhiều điểm kinh doanh hàng hóa không rõ nguồn gốc, nhưng kết quả xử lý bị cho là “nhỏ giọt”, khó tương thích với những gì đang diễn ra thực tế tại đây. Điều này làm dấy lên những câu hỏi chính đáng: các cơ sở bị người tiêu dùng phản ánh hiện còn hoạt động hay đã di chuyển? Việc kiểm tra có được tiến hành đầy đủ hay chỉ mang tính hình thức? Có hay không dấu hiệu can thiệp hoặc tác động từ bên ngoài khiến kết quả xử lý không tương xứng với thực trạng? Những khoảng trống này cần được làm rõ để bảo đảm tính liêm chính trong hoạt động kiểm tra thị trường.
Từ các phân tích trên, bài báo kiến nghị Tỉnh ủy Đồng Nai, UBND tỉnh Đồng Nai, Thanh tra tỉnh, Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch và đặc biệt là Sở Công Thương cần khẩn trương kiểm tra trách nhiệm của người đứng đầu Chi cục QLTT tỉnh Đồng Nai, bao gồm ông Nguyễn Văn Phúc, Chi cục trưởng, người ký công văn; đồng thời làm rõ trách nhiệm của lãnh đạo Sở Công Thương với tư cách là cơ quan quản lý trực tiếp. Việc kiểm tra cần tập trung vào các nội dung trọng tâm: quy trình xử lý thông tin báo chí có tuân thủ pháp luật hay không; có hay không hành vi quy kết thiếu căn cứ hoặc báo cáo sai lệch; có hay không dấu hiệu bao che, bỏ lọt hoặc tiếp tay cho cơ sở vi phạm; và mức độ thực hiện trách nhiệm giải trình của các cá nhân, tổ chức có liên quan.
Một nền hành chính minh bạch trước hết phải đảm bảo rằng mọi công văn phản hồi báo chí được ban hành dựa trên sự trung thực thông tin, tính đầy đủ chứng cứ và sự tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc pháp quyền. Vụ việc này, vì vậy, là cơ hội để bộ máy công quyền Đồng Nai rà soát lại chuẩn mực hành chính, củng cố cơ chế kiểm soát nội bộ và khẳng định cam kết về liêm chính công vụ trong bối cảnh xã hội ngày càng đòi hỏi sự minh bạch và trách nhiệm giải trình cao hơn.
Công văn do Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Đồng Nai gửi Tạp chí CHG cùng UBND tỉnh và các sở, ngành liên quan đặt ra nhiều vấn đề về tính lôgic, tính khoa học và sự liêm chính hành chính trong phản hồi thông tin báo chí. Những bất nhất giữa tuyên bố và hành vi thực tế, dấu hiệu quy kết thiếu chứng cứ và cách thức xử lý thông tin không minh bạch đòi hỏi phải được phân tích, đánh giá một cách khách quan và khoa học.